Trang Thơ Nguyễn Bá Tùng

 Trang Thơ Nguyễn Bá Tùng 

 




                            Tranh từ Net

 

NỖI LÒNG

Loài cánh mỏng rạt rào hương sắc
Đổi mùa sang réo rắt bướm ong
Hoa còn mấy nụ xanh nồng
Bay theo tìm mật nên không kịp về
Gió lướt thướt mãi mê tiếng sáo
Hồng cánh sen sắc áo chiều hôm
Dáng ai trời lộng gió nồm
Mang hương tưới mát tâm hồn lâng lâng
Mây đổi hướng pha dần sắc tím
Chiều bâng khuâng ngọt lịm trời mơ
Em loài hoa mấy hững hờ
Ong say sắc áo lặng lờ phôi pha
Khói chiều sau bếp nhà vương gió
Bảng lảng bay mấy ngõ đường quê
Vàng phai màu nắng mãi mê
Ủ hàng hiên trước đường về cô thôn
Chiều e ấp hoàng hôn chìm xuống
Loài ưu tư còn luống cuống tìm
Màu hương đã ủ từng đêm
Đợi người lặng lẽ cho tim bồi hồi
Rồi một tối đơn côi bối rối
Bóng với hình theo nỗi chờ mong
Ai kia hiểu được nỗi lòng
Đã xây thành huyệt theo dòng lưu ly !



 XA VỜI

Đạp mây lên hỏi ông trời
Trên cao ngó xuống không buồn hay sao
Ông trời nói chỉ khi nào
Mây không tích nước, trời cao xa vời
Nghìn trùng giăng phủ nơi nơi
Thiên hà xuống thấp tách rời nhau ra
Bầu trời xanh ngắt chói lòa
Mây phương trời ấy trôi xa không về
Mây ngàn lũ lượt sơn khê
Kéo nhau vần vũ lê thê khắp cùng
Không gian con tạo bão bùng
Mưa cùng với gió não nùng trần ai
Mưa cho đêm ngắn ngày dài
Niềm vui cạn bớt, u hoài chiêm bao
Nhớ thương nửa giấc mộng đào
Ngất ngây tìm được lối vào thiên thai
Mây mưa là chuyện tháng ngày
Giấc mơ có được cũng hoài sẻ chia
Nơi chân trời tím xa lìa
Thế gian được mất đầm đìa ước mơ...


 LỠ NHỊP

Hãy cứ để nắng vàng vương trên tóc
Mùa qua đi nảy lộc giữa hanh hao
Chồi non xanh tung tẩy buổi mưa rào
Thêm lá mới dung nhan mùa tươi đậm
Hương trên tóc cài lên màu hoa thắm
Lòng rạt rào tràn ngập những ngày yêu
Rồi qua đi còn lại có chi nhiều
Cây cũng biết, trời mây kia cũng biết
Trôi lững thững ngàn xa không hối tiếc
Ai có buồn ly biệt buổi chiều xưa
Cung đàn gieo lỡ nhịp phím âm thừa
Vào hoang vắng tơ lòng theo chùng xuống
Thương người ấy từ ánh nhìn luống cuống
Không gian còn về muộn buổi hoàng hôn
Đi bên nhau sao dạ cứ bồn chồn
Cây trút lá vàng bay quanh lối nhỏ
Ta không còn gặp nhau từ dạo đó
Lời cạn rồi sao nói với người thương
Ngoảnh mặt đi đâu dễ chuyện tình trường
Lòng quặn đắng mắt nhìn về phương ấy
Từ buổi gặp những gì ta nhìn thấy
Bóng với hình sao đậy được lòng nhau
Trời buông tơ mơ hồ để ta vào
Chiều xao động không còn chi nói nữa...

 PHÙ SA

Phù sa không biết từ đâu
Theo con nước chảy sông sâu vô bờ
Mang theo màu mỡ hoang sơ
Tìm về vạn ngả đục màu nước quê
Sông quê chờ đón nước về
Vun bồi ruộng mật bốn bề phù sa
Vườn cây giờ đã ra hoa
Ngập tràn hương sắc chan hòa đồng xanh
Gió sông gợn sóng trong lành
Mùa theo con nước lên nhanh khắp cùng
Đời quê trời nước mông lung
Vài cơn mưa nhỏ hòa chung tiếng lòng
Phù sa về thỏa đợi mong
Thay màu áo đất theo dòng phù sa
Ngọt trong cuộc sống từng nhà
Xanh trong vườn trái thiết tha quê mình
Đất người như cũng tơ tình
Chao nghiêng hạnh phúc dáng hình từ nay
Công người đâu chỉ miệt mài
Mưa hòa gió thuận lòng ai rỡ ràng
Phù sa sông nước luôn mang
Đưa từ đâu tới mở hoang đất lành
Rộn ràng cây trái lên nhanh
Về đây đất ở để dành phù sa !
Vũng Tàu, ngày 18/7/2023

 CHIẾC LÁ ĐỜI NGƯỜI


Ta bỗng nghe lá vàng mùa hạ trước
Khóc dưới chân kể lể chuyện trên cành
Cùng đong đưa theo ngày tháng qua nhanh
Mưa mùa cũ, nắng vàng còn hạnh ngộ
Mùa lá rụng hay mùa ta rơi rụng
Gió hiu hiu nhè nhẹ xuống tầng không
Lá vàng rơi chao lượn xuống ngập lòng
Mùa đã khép, mênh mang mùa tươi đẹp
Khi biên biếc tình xanh, khi vàng úa
Đời qua mau còn lại những hanh hao
Yêu nhau đi ! Chầm chậm đến khi nào
Hương mai sớm phôi pha theo màu tóc
Về miên viễn, ngàn xa xanh như ngọc
Áo thiên thu chờ đợi cuối hoàng hôn
Ngồi bên nhau sao nghe dạ bồn chồn
Người ở lại tiễn đưa xin đừng khóc
Hành trình cuối xuôi về ta đơn độc
Vui buồn theo tiếng nấc của thời gian
Nghẹn lời đưa lần cuối buổi phai tàn
Còn đâu nữa chờ mong mùa hạnh ngộ !

KHI NÀO TA YÊU NHAU


Trời buồn đổ mấy hạt mưa
Nhớ anh em viết lưa thưa đôi dòng
Viết rồi thấy cũng như không
Chữ nghĩa khó nói hết lòng của em
Trời mưa tình ướt lấm lem
Lau khô sao được mắt em nỗi buồn
Giọt mưa ướt cánh chuồn chuồn
Giận em không nói ở luôn bên nhà
Mưa chiều không thấy anh qua
Nỗi buồn em đã trôi xa mất rồi
Giận nhau có chút xíu thôi
Mấy ngày không gặp đứng ngồi không yên
Bướm vàng bay đậu ngoài hiên
Hạt mưa lất phất chao nghiêng bướm vàng
Nhớ anh trong giấc muộn màng
Nghe tim thổn thức rộn ràng gọi tên
Tình em sao nỡ đành quên
Em bờ vai nhỏ chông chênh...Ngọt ngào
Khi nào ta được yêu nhau
Thì anh sẽ biết vì sao hay buồn !

Vũng Tàu, ngày 10/7/2023

MÊNH MÔNG

Sắc vàng đẹp của những ngày cuối hạ
Nắng mênh mang rải nhẹ mặt hồ trong
Nắng thanh tao buông ngày xuống bềnh bồng
Mơn man gió đẩy đưa trong làn nắng
Mây tao ngộ về trôi êm tĩnh lặng
Gió tương phùng hớn hở buổi gặp nhau
Gió và mây tương phản chẳng sắc màu
Mà hiện hữu không gian nào cũng có
Chiều tắt nắng chân trời pha sắc đỏ
Trời thênh thang hây hẩy gió và mây
Đàn chim bay về cuối của một ngày
Ngày hạnh phúc lưng chừng bay không vội
Ngày dị thảo kỳ hoa trong bóng tối
Không ưu phiền ủ rũ vẻ đơn côi
Mẹ thiên nhiên tạo hóa sắp đặt rồi
Hương vĩnh cửu ngất ngây khi tìm được
Trong đau khổ mặc nhiên đều mong ước
Qua đêm dài mà vẫn thấy hư không
Mây u hoài rơi nhẹ bởi tấm lòng
Gió khắc khoải thổi sâu tan bờ vực.

Vũng Tàu, ngày 3/7/2023

Ở QUÊ


Một cây cầu nhỏ qua sông
Nhà nghèo thiếu đất má trồng mùng tơi
Tóc thưa mấy sợi bời rời
Mái che cúi thấp gió ơi đừng vào
Rau trai mọc dại bờ ao
Rau thài lài trắng biết bao nỗi lòng
Luộc ăn với cá lòng tong
Con thương má quá đợi trông con về
Về nhà má tấm lòng quê
Ngọt bùi rau mắm cận kề sớm hôm
Sáng nay nấu một bữa cơm
Cúng ba tụi nhỏ hồn hương cửa nhà
Bà con lối xóm cùng qua
Cho thêm ấm cúng, thêm tình yêu thương
Nhà đơn chiếc quá tiếng cười
Hôm nay nhìn lại vui tươi trong lòng
Chiều nay giặt áo bờ sông
Thương quê, thương cả tấm lòng người dưng
Quê nghèo nước mắt rưng rưng
Bao nhiêu nỗi khó xin đừng xa quê
Gian truân đời má bộn bề                      
Lo sau lo trước đủ nghề nuôi con                                       Tranh : HS Đặng Can
Mái nhà xiêu vẹo hao mòn
Má lo nhắm mắt cho con đủ đầy
Về trời má hóa thành mây
Mơ về quê nhỏ cùng xây mộng lành !

Vũng Tàu, ngày 26/6/2023


CÒN LÀ KỶ NIỆM

Trang sách mới ngày đầu em đến lớp
Lấm lem màu mực tím buổi tinh khôi
Chuyện ngày xưa giờ cũng đã xa rồi
Em mắc cỡ cuối đầu khi gặp lại
Chuyện chúng mình tưởng chừng xa mãi mãi
Sân trường buồn màu phượng đỏ hoàng hôn
Kỷ niệm xưa về len lén tâm hồn
Em bối rối áo hoàng hoa hiền dịu
Ngôi trường nhỏ nhưng tình anh vẫn thiếu
Gặp mỗi ngày nhưng ai cũng lặng câm
Để tình yêu cứ mê mãi ngấm ngầm
Theo ngày tháng phai dần trong hoài niệm
Rồi một hôm quay về thăm trường cũ
Gặp lại em cô giáo của ngày xưa
Áo hoàng hoa yêu biết mấy cho vừa
Em có hiểu mối tình anh trong đó
Anh vẫn nhớ, gọi em người tình nhỏ
Nhưng bây giờ, còn gì nữa mà mong
Ta gặp nhau xin giữ mãi trong lòng
Ai cũng có một bình yên phía trước...

Vũng Tàu, ngày 19/6/2023

MỘT NỬA

Hôm nay hai đứa lên chùa
Tìm rơi cửa Phật nửa lời từ bi
Rơi đâu một nửa sân si
Còn bao cái nửa khắc ghi trong lòng
Mây trôi phiến đá bềnh bồng
Chùa xa cổ tự chân không lưng chừng
Đường quanh uốn lượn niệm mừng
Mừng tìm một nửa đã từng lên non
Đi tìm không thấy không còn
Non ngàn mờ khuất chon von nửa người
Chùa thiêng mây phủ hoa cười
Thẹn lòng câu chữ nửa rơi lên chùa
Đôi ta đâu phải tìm mua
Vái xin bổn Phật nửa tìm tương lai
Tương lai không phải ngày mai
Tương lai là một bóng mây mịt mờ
Xuống chùa tìm nửa giấc mơ
Ngày đi tháng đến lơ ngơ cõi trần
Tìm hoài một áng phù vân
Cuộc đời tục lụy trầm luân xoay vòng .

Vũng Tàu, 12/6/2023


                                                                                         
                                                                                      TÌNH XANH
                                                                                 Ngày đó chúng mình mới quen nhau  
Chưa trao nhau lời nói ngọt ngào
Khi còn bỡ ngỡ về chung lối
Bầu trời gần lại tự trên cao
Nắng vàng như trái chín ước mơ
Anh đã yêu em tự bao giờ
Mà hương lối cũ như còn đọng
Nhẹ nhàng thoang thoảng tựa vần thơ
Em bán nụ cười có ai mua
Anh bán tình riêng đã mấy mùa
Tình theo đôi ngả như làn gió
Bềnh bồng sót lại khúc tình xưa
Ngày đó bây giờ hai chúng ta
Mây hợp rồi tan có ngỡ ngàng
Lối cũ bây giờ xa lạ quá
Hương lòng còn lại có đâu xa
Anh về phơi lại mối tình xanh
Em lỡ lầm rơi nỡ sao đành
Xin thêm chút nắng từ bên ấy
Anh làm ấm lại chút tình xanh !

Vũng Tàu, ngày 5/6/2023





RỒI AI CŨNG QUA

Tóc buồn mấy nỗi chờ mong
Sợi lòng chưa bạc long đong phận người
Ngày vàng của tuổi đôi mươi
Thoáng qua đã hết khóc cười cùng nhau
Thanh xuân trong giấc mộng đào
Phơi phơi tình quyến rũ nào sắc hương
Kiêu sa đời cuộc bình thường
Tóc xanh mơ ước thiên đường quanh đây
Ngày sau tóc hóa màu mây
Lẫn màu của gió nhuộm pha sương chiều
Trắng nhiều còn lại bao nhiêu
Tóc đen phai sắc, lòng liêu xiêu tàn
Mạn đời như chiếc đò ngang
Bến chiều ngả bóng trôi lơ lửng dòng
Hoàng hôn còn được thong dong
Nép mình dưới rặng bờ sông cũng già
Trăng xa tàn để ngày qua
Có buồn nuối tiếc còn ta với nàng
Còn bao niềm nhớ riêng mang
Đêm về phai giấc mộng vàng đã xa...

Vũng Tàu, ngày 29/5/2023

MỘT MỐI TÌNH

Một ngày nọ trên cung đường quen thuộc
Tôi gặp người con gái đã từng yêu
Đi bên chồng cười nói biết bao điều
Nhìn sang trọng trong dòng người hối hả


Tôi không biết nhà nàng giờ đâu nữa
Chỉ tình cờ gặp lại sáng hôm nay
Điều tự nhiên trong cuộc sống hàng ngày
Rồi sẽ có khi nào ta gặp lại
Từ lâu lắm trên cánh đồng nắng cháy
Tôi với nàng là bạn học cùng quê
Giữa ruộng trưa hai đứa vẫn mãi mê
Phụ cha mẹ, đùa vui trên đồng rộng
Khi khôn lớn xa trường làng lên tỉnh
Cùng học chung với bao nỗi âu lo
Mỗi ngày đi cùng một chuyến xe đò
Rồi khắng khít như là duyên là nợ
Tuổi mới lớn khi yêu thường lo sợ
Sợ ngày sau trong viễn cảnh tương lai
Len lén trao nồng ấm nụ hôn dài
Theo cuộc sống cả hai đành xa cách                                                                                                                                                                                                                                                                         
Nơi phố thị lòng người còn thanh bạch                         Tranh hs Đặng Can
Nhuốm đam mê tình cảm dễ đổi thay   
Nàng trượt theo và quên hết những ngày                                                  
Thơ mộng cũ êm đềm trên dòng nhớ
Tình yêu mới đâu còn gì trắc trở
Nàng đã quên tình mộng với người ta
Cùng đắm say rồi quên ở quê nhà
Người thương cũ vẫn tháng ngày mong đợi
Tôi lên phố để tìm công việc mới
Cuộc sống tuy vất vả vậy mà vui
Sáng hôm nay tôi bỗng thấy ngậm ngùi
Người ta đó bên chồng vui như hội
Tôi ngoảnh mặt rồi đi về thui thủi
Nàng để tình rơi lại ở vùng quê
Rồi một mai nàng cũng sẽ quay về
Người ta cũ bên đời không còn nữa !

Vũng Tàu, ngày 22/5/2023

PHỐ ĐÊM

Phố đêm chân bước ngập ngừng
Mây bay không vội để mừng trăng lên
Bước cao bước thấp dập dềnh
Ánh sao mờ tỏ in lên bầu trời
Sáng đèn rộ khắp nơi nơi
Xanh, vàng, tím, đỏ gọi mời khách quen
Xập xình tiếng nhạc đua chen
Xe qua người lại đan xen hội hè
Sắm mua hàng ngắm mãi mê
Đường hoa thêu dệt kẻ về người đi
Phố đêm trăng nói những gì ?
Màn đêm ươm mộng thầm thì cùng trăng
Trên đường con trẻ tung tăng
Nhạc lòng náo nức nhà giăng đèn chùm
Đêm sâu phố vẫn bập bùm
Lần sau gặp lại mua giùm giấc mơ !
Người về chép mấy vần thơ
Rủ nhau xuống phố lượn lờ cùng đêm
Đời là cuộc mộng êm đềm
Gieo bao lần nhớ _ Ru mềm lời ca
Phố đêm bao kẻ không nhà
Ngủ vùi hẻm nhỏ cho qua tháng ngày !

GẶP NHAU THÌ LÁ ĐÃ VÀNG...                      

Cho tôi tìm lại má hồng
Bờ môi dịu ngọt tơ lòng còn vương
Bóng mây xa khuất dặm trường
Nẻo về người ngọc cung đường mờ xa
Trăng nghiêng có hiểu lòng ta
Hay là mặt nguyệt thướt tha gợi tình
Rừng lau, bãi lách u minh
Gió ngàn bần bật bóng hình tìm nhau
Em ơi ! Em ở phương nào
Đường xa dịu vợi nôn nao cõi lòng
Tìm em bóng nguyệt trôi sông
Sao mờ mịt quá quần hồng kiếp hoa
Mây in đáy nước nhạt nhòa
Về nơi chờ đợi thì hoa đã tàn
Những ân tình cũ còn mang
Gặp nhau thì lá đã vàng ước mơ !

Vũng Tàu, ngày 15/5/2023
Minh Họa : Xuân Lộc's Painting

                                                                                            


                                                                                                     TÀ ÁO ẤY !


Tà áo ngày xưa đã phai rồi
Hoa tàn theo mấy nẻo chia phôi
Thôi còn trở lại làm chi nữa
Tà áo ngày xưa để bồi hồi
Nhớ lắm người ơi những buổi chiều
Hàng hiên chốn cũ sống cô liêu
Ngồi đợi vàng trăng về soi chiếu
Em hữu tình nên cảnh quạnh hiu
Em đến bên ta tự lúc nào
Gió mơn nhè nhẹ, gió lao xao
Tóc xanh vào tuổi nhiều mơ ước
Ta đã yêu em tự thưở nào
Em để ta mong đợi với chờ
Tình ta đau xót nỗi bơ vơ
Xa rồi chốn cũ chiều thương nhớ
Vàng trăng đêm mộng cũng hững hờ
Thôi chỉ tình riêng ta với ta
Ngồi đây thương nhớ mảnh trăng tà
Thôi còn trở lại làm chi nữa
Tà áo ngày xưa đã nhạt nhòa .

Vũng Tàu, ngày 8/5/2023
Minh họa : Xuân Lộc's Painting


TUỔI THƠ SÓT LẠI

Trưa hè ra đứng bờ sông
Giàn bầu ra trái mẹ trông con về
Cá trê mua ở chợ quê
Nửa kho, nửa nấu cho thêm cọng ngò      
Đồng chang chang nắng cong vo
Héo tàu lá chuối để che mái đầu
Cá khô trộn gỏi sầu đâu
Gạo mùa nấu nước sông sâu ngọt mềm
Con về những buổi chiều êm
Khói nướng cá lóc làm thêm nhớ nhà
Có đàn kiến nhỏ đang tha
Đi về tổ ấm như là tuổi thơ
Ai ru câu hát ầu ơ...
Cầu tre lắt lẻo... Bây giờ khó đi
Qua sông con học điều gì
Phía sau con đó nhớ ghi trong lòng
Chiều nay về lại dòng sông
Giàn bầu còn đó mà lòng thêm đau
Quê hương còn đó muôn màu
Tuổi thơ sót lại thấy nao nao buồn !

Vũng Tàu, ngày 2/5/2023

TÌM HẠNH PHÚC

Đêm trở mình tôi thấy nhớ chính tôi
Gió ngoài kia vật vờ nghe lạ quá
Đếm thời gian thoi đưa, đêm từ tạ
Chia tay nhau, hẹn ước để lên đường
Mang hành trình xếp lại nỗi nhớ thương
Trời sớm mai se se tìm chút nắng
Trong mắt em có giọt buồn đơn lặng
Một nụ hôn lạnh giá buổi xa rời
Anh cuối cùng, định mệnh ở khắp nơi
Không tự nhiên để rơi mùa hạnh phúc
Những dòng tin nơi em về liên tục
Nhắc nhở anh cuộc sống phải ân cần
Đêm trở mình anh lại nhớ đến em
Ta cùng nhau bên hiên đời yên ả
Hạnh phúc xa mênh mang vùng đất lạ
Mưa từ ly, cố gắng gọi nhau về
Nơi anh đến thơm khói một vùng quê
Về đây hương xa trong từng mạch sống
Chiều đong đưa trên đồng nương xao động
Hạnh phúc đây tìm mãi đến bao giờ !
Vũng Tàu, 24/4/2023

CUNG ĐƯỜNG ĐÃ XA

Khi anh kể chuyện chúng mình
Em ngồi em khóc sợi tình vắt vai
Nghe trong khổ lụy trần ai
Màu yêu ươm chín cho ngày say hương      


Thì thôi em chỉ mộng thường
Chảy bao dòng ngọt đoạn trường rong rêu
Chúng ta yêu ít thành nhiều
Vì cho nhau hết những điều riêng tư
Nhìn nhau không thể chối từ
Màu yêu trong mắt tình như rất gần
Cho nhau hết những thanh tân
Trăng tàn là lúc ta cần tìm nhau
Gặp nhau để hỏi vì sao
Tình đang ươm chín biết bao nỗi lòng
Cho nhau tất cả đợi mong
Bây giờ đành đoạn tình trong mặt ngoài
Rồi ai cũng hiểu cho ai
Chia ly còn lại ngày dài nhớ thương
Ừ thôi anh, nỗi đoạn trường
Cuộc yêu còn lại cung đường đã xa .

Vũng Tàu, 17/4/2023