Tình Thơ Nguyễn Hải Thảo
Nguyễn Hải Thảo
Cựu Giáo Sinh Khóa 11 Trường Sư Phạm Saigon
|
Nếp nhăn trên trán hằn thêm dấu tích Mái tóc đen xưa giờ nhiều cọng bạc Da trổ đồi mồi theo dấu thời gian Nỗi lo của cha nào ai sánh bằng Lo từng manh áo, chén cơm, lon gạo... Có người cha nào lo cho con cháu Như cha chăm các con đến bạc đầu Con nhớ những lần yếu sức ốm đau Cha thức thâu đêm tận tình săn sóc Chắt chiu từng đồng mua từng viên thuốc Nhà mình khó khăn cha vẫn gắng lo Dù gia đình mình bữa cháo, bữa no Cha vẫn lo không một lời than vãn Con biết nhiều đêm giấu giọt nước mắt Cha dìm cơn ho se thắt vào lòng Rồi một chiều mưa cha bỏ giòng sông Bỏ lại quê nghèo ra đi mãi mãi Chỉ còn lại con bên đời trơ trọi Vẫn thắp trong tim nỗi nhớ thương cha... |
Đi qua ngày âu lo đón bình minh êm ắng nâng niu từng sợi nắng vuốt ve trên cỏ lành Đi qua ngày nặng trĩu những mệt nhoài ưu tư muộn phiền cũng chắp cánh bay vào cõi hư vô Đi qua một ngày xám đã thấy chút sắc hồng mặt trời vừa ban tặng ấm trái tim rêu phong... |
BUỒN ƠI, BAY ĐI! Quán cũ anh ngồi
chiều nghiêng mái thấp nắng nhạt trên môi buồn giăng lất phất Buồn giăng lất phất ướt lạnh trái tim ướt nhòa môi mắt mãi mãi vọng tìm Mãi mãi vọng tìm một hình dáng cũ đã mấy mươi năm cạn cùng nỗi nhớ Cạn cùng nỗi nhớ anh - đưa - anh - về chiều xanh phố nhỏ buồn ơi, bay đi... |
làm vỡ nát chiều Là sự yên ắng đến đìu hiu trong hẻm nhỏ Là nỗi trống vắng phủ phê trên da thịt Là không gian phủ dụ mùi cô đơn ngào ngạt Là một tôi nhìn tôi thấm đẫm phong rêu... |
SƯ VÀ CON Sư bảo con đi tu
cho đời con bớt khổ con ngồi nhìn nắng, gió đôi mắt buồn mênh mông Sư bảo con học kinh tặng bao nhiêu sách, đĩa con xem rồi trăn trở con nghe rồi băn khoăn Bao nhiêu lời Phật dạy con chỉ thuộc dăm câu trí vô minh đã lâu giờ như trẻ tập bước Mịt mờ đường phía trước chông gai hay yên bình? con như người chống gậy đi trong mặt trời đêm Tính còn sân - si - tham trái tim còn vọng động làm sao con xuống tóc khi chưa dứt nợ trần?! Chớ trách con, sư nhé con mời sư dùng trà chuyện tu chờ duyên đến sư đừng buồn con nha... |
Có một Đà Lạt trong anh sáng nay
khi mặt trời bất chợt đi vắng
và cơn mưa dịu dàng rải hạt
ướt một ngã tư
một góc phố anh ngồi
Nỗi niềm nào rồi chắc cũng phai phôi
tan loãng theo những hạt mưa vụn vỡ
em đã xa
chỉ còn lại nỗi nhớ
rất mơ hồ
và chuẩn bị lắng sâu
Có một Đà Lạt một thời ta bên nhau
sáng nay hiện về
quắt quay ký ức
đang Sài Gòn
bỗng dưng nhớ Đà Lạt
có phải bóng hình em
chưa khuất hẳn trong tim?!
(01.07.2023)
Cứ đợi rồi mưa cũng sẽ đến
trong một chiều tháng sáu u trầm
giọt mưa tí tách như note nhạc
rơi vào tim ta những thanh âm
Nghe trong sâu thẳm buồn da diết
tình nhạt phai lạnh đã mấy mùa
có còn chi đâu mà tưởng tiếc
một chút duyên bèo sắp cổ xưa!
Thì thôi, cứ chôn vào góc khuất
nhờ cơn mưa xóa bớt nỗi niềm
có phải đâu tình yêu ngọt mật
mà vấn vương chi, hỡi con tim?!
(28.06.2023)
BÀI CUỐI TUẦN CHO EM
Anh chưa là con sông
cho lòng em tắm mát
cũng chưa là dòng thác
ru em suốt một đời
Này, người yêu nhỏ ơi
em là cơn mưa nhỏ
rơi xuống giữa tim anh
từng giọt thương, giọt nhớ...
Có những đêm anh về
nghe bước chân rất khẽ
gõ nhịp trên đường khuya
chợt nhớ em lặng lẽ
như nhớ tiếng đàn ai
dặt dìu bên kia phố
nhớ mùi ngọc lan bay
thơm ngọt ngào trong gió
Này em, người yêu nhỏ
anh gửi chút tình nồng
như đóa quỳnh vừa nở
tình ta ngây ngất hương...
(24.06.2023)
Ừ thì
mưa cứ rơi đi
cho bao ký ức
phủ phê quay về
Mưa buông
từng giọt tỉ tê
lắng nghe kỷ niệm
thầm thì gọi tên
Mưa trôi đi
những muộn phiền
hân hoan
tôi đón bình yên ngọt lành
Xòe tay
hứng giọt mưa trinh
mà nghe hạnh phúc
tượng hình trong tim...
(22.06.2023)
NGHIỆP mang chút muối ném vào lòng biển chở vài thanh củi trả về rừng ta như con dã tràng se cát sẵn sàng chờ đợt sóng sau lưng... (21.06.2023) |
GIẶT ta về gom một mớ buồn đem ngâm vào chậu xà bông vài giờ chờ bao đau khổ tan ra vò tâm cho kỹ kẻo mà phí công xả thêm nước sạch nhiều lần thêm Downy để ngọt hương gọi mời ra chào nắng sớm tinh khôi hòa âm hoa cỏ đón ngày hạnh an... (08.06.2023) |
MƯỜI TÁM Đã biết tỏ tình... đã biết yêu...
|
|
MÀU XANH
Đêm xanh màu cổ tích
em xanh màu liêu trai
tôi xanh màu huyễn hoặc
tim trôi vào chân mây
Cỏ xanh màu huyền thoại
mơn man hoa tím ngày
tình xanh trong nắng mới
thơm môi hồng sớm mai
Đời xanh màu khát vọng
chiều xanh màu ước mơ
người xanh màu hạnh phúc
tôi xanh giấc mộng chờ...
(06.06.2023)
MỘT Một mình
|
NGHỊCH Anh sinh ra cầm
tinh con Ngọ (04.06.2023) |
Buổi sáng bừng lên sức sống
phố vắng xe hơn mọi ngày
không gian nhẹ nhàng thoáng đãng
thì ra nay Saturday
Thì ra nay Saturday
nên nhịp đời như chậm lại
thay vì nhảy Chachacha
tà tà Slow quất tới
Tà tà Slow quất tới
nghe quất tưởng rất dữ dằn
thực ra rất êm thoải mái
rất dịu dàng rất khoan thai
Rất dịu dàng rất khoan thai
như tình em yêu trao tặng
cứ mặc cho ai ồn ào
ta lặng lẽ và sâu lắng
Ta lặng lẽ và sâu lắng
nên rất thích saturday
sáng nay hẹn nhau góc quán
Nova coffee, ok?
(03.06.2023)
HỎI GIÓ
Gió cười liu riu trong nắng
Biển hỏi gió có màu chi
Gió đùa lăn tăn sóng gợn
Rừng hỏi gió mi đi đâu
Gió cười, mình đang dạo phố
Núi hỏi gió ở chốn nào
Gió đã về nơi tịnh độ
Trăng hỏi gió đến chơi không
Gió rằng, tối nay đã hẹn
Trăng hờn gió thích dòng sông
Trăng buồn gió nên trăng khuyết
Chiều hỏi gió sao đi vắng
Gió nói đợi mây kéo về
Mây hỏi gió sao lãng đãng
Gió nhìn nắng rụng triền đê
Còn bao câu hỏi cho gió
Gió chỉ mỉm cười, lắng nghe...
(01.06.2023)
như con sóng lâu năm ru bờ bãi
để một hôm chỉ còn lại biển khơi...
(31.05.2023)
NGỠ
|
DẪU THẤY ĐỜI PHÙ
DU
|
Phố chiều loang sắc tím
lặng lờ ngả vào đêm
nỗi buồn tôi thắp nến
theo đường cũ lên đèn
Lạnh cơn mưa vừa tạnh
lạnh se trái tim gầy
ai vừa qua ngõ vắng
lưu dấu giày chưa phai
Hàng cây dài thăm thẳm
bài ca thăm thẳm vang
bên quán nghèo vọng lại
nghe nỗi niềm xốn xang!
Đêm tím màu nhung nhớ
thương ai mỏi mắt chờ
một tình yêu đã lỡ
đã chưng cất thành thơ
Thì thôi quên chuyện cũ
thì thôi, ừ, thì thôi
chôn sâu vào quá khứ
đủ để quên một người...
(25.05.2023)
tôi trở về nơi mình đã gửi một phần tuổi trẻ
chuyến đi đưa tôi về quá khứ
một thời xanh gót yêu thương...
Thị xã đó
đường phố đó...
đổi thay và lớn lên từng ngày
chỉ có kỷ niệm không già theo tuổi! Tôi bồi hồi
trước cổng ngôi trường cũ
một thuở thanh tân bục giảng
học trò xưa
đứa còn
đứa mất
đứa tha phương...
đồng nghiệp xưa
chừ mái tóc pha sương
ngồi lại bên nhau
ôn cố tri tân
dĩ vãng kéo về lồng lộng...
Xin cảm ơn đời
đã cho chúng tôi được sống
được an yên
được gặp lại nhau
khi tóc đã pha màu
Này, đồng môn
nói gì thêm đi chứ
sao nhìn nhau
sóng mắt cứ rưng rưng?!
(21.05.2023)
. Bài thứ năm in trong Tuyển thơ "CÒN VƯƠNG BỤI PHẤN" của nhóm Thân Hữu SPSG, NXB Hội Nhà Văn 2023, trang 132-133. Photo by Xuân Lộc.
Thì cứ khe khẽ chạm vào ký ức
một weekend trầm lặng đến nao lòng
ngồi quạnh quẽ với ly cà phê đắng
buồn mênh mông và nhớ cũng mênh mông...
Ném nỗi nhớ vào ban mai hiu hắt
vào vòm trời xanh thẳm một màu mây
ngày bắt đầu bừng lên bao sắc nắng
phủ phê trên những mái phố hao gầy
Lạ gì đâu trái tim sao lạc nhịp
cứ bâng khuâng day dứt chuyện ngày xưa
một quá khứ đã đi vào cổ tích
thì nhớ nhung chi cũng hóa dư thừa!
Xin khép lại những buồn vui một thuở
chôn thật sâu vào ký ức xa mù
và cảm ơn đời ta dù khốn khó
vẫn còn canh cánh mãi một ước mơ.
(19.05.2023)
* Bài thứ 3 in trong Tuyển thơ "CÒN VƯƠNG BỤI PHẤN" của nhóm Thân Hữu SPSG, NXB Hội Nhà Văn 2023, trang 137.Tạo thi ảnh: Danh Đặng.
Thật êm đềm thuở khoác áo thư sinh
Để đôi khi lần tìm về quá khứ
Cũng dạt dào, quay quắt nhớ trong tim
Từ giã nhé hai hàng cây cao vút
Những con đường quen thuộc dấu chân ai
Những lần về hồn lỡ quên đánh mất
Khi theo em trên lối cũ miệt mài
Từ giã nhé ngôi trường xưa dầu dãi
Nơi thân thương yên ả nhất một thời
Bạn bè ơi ngày tháng nào vụng dại
Quên học hành và mê mãi rong chơi
Từ giã nhé lời thầy cô ngọt mật
Đã ru ta êm ái biết bao ngày
Và lớp học và bảng đen, phấn trắng
Đã một thời gắn bó đến mê say
Từ giã nhé mộng mơ ngày mới lớn
Mắt xôn xao vương sương khói đầu mùa
Buổi trưa nào con tim rung nhịp đập
Tan học về theo dấu áo tiểu thư
Từ giã nhé một mùa đời dấu ái
Đã cho ta bao năm tháng tuyệt vời
Trường cũ ơi một hôm nào trở lại
Chợt bồi hồi giọt tiếc nhớ đầy vơi…
(17.05.2023)
Ngẫm chợt thấy đời sao phù du quá
Như đóa quỳnh kia thoắt nở thoắt tàn
Như người mới đó đã không còn nữa
Như tình vừa chớm đã vội ly tan
Ngẫm chợt thấy đời ôi phù du quá
Cơn gió thoảng qua lá đã xa cành
Hạt sương vừa rơi long lanh trên cỏ
Cũng sẽ tan nhanh dưới ánh thái dương
Ngẫm chợt thấy đời phù du chi lạ
Cuộc sống này sao quá đỗi vô thường
Nên dẫu ta chỉ còn một hơi thở
Cũng xin thật lòng trái tim đậm nghĩa nhân...
(15.05.2023)
Thuở Rong còn trai tráng
Cỏ đang tuổi xuân thì
Rong nổi trôi ngang dọc
Cỏ vừa chớm mộng mơ
Một ngày Rong ghé bãi
Phải lòng Cỏ ven sông
Cỏ xuân thì phơi phới
Đâu hiểu được tình Rong!
Rong buồn trôi khắp chốn
Bầu bạn cùng gió trăng
Dẫu lênh đênh sóng nước
Vẫn ôm mối tình câm
Cỏ ngày thêm tươi thắm
Bên ong, bướm dập dìu
Rong ngày một héo hắt
Giữa biển đời quạnh hiu
Một ngày Rong mục rã
Hồn xuôi về chốn xưa
Bãi sông kia còn đó
Cỏ nơi đâu bây giờ?
Bãi sông buồn nổi gió
Hồn Rong trôi... trôi xa...
(13.05.2023)
P/S: Một cô giáo ở Đà Lạt tôi quen qua FB, chưa lần nào gặp mặt. Tình cờ đọc bài thơ "Cỏ và Rong", NguyễnThiên Nga đã bỏ công thực hiện video clip này. Xin cảm ơn Thiên Nga và trân trọng giới thiệu với bạn bè xa, gần.